DƯ ÂM HUẾ
 
Phế hưng mấy cõi phù trầm
Chim kêu đỉnh Ngự trùng âm tháng ngày
Hạc vàng ẩn dật am mây
Thâm cung vọng tiếng thở dài Quân Vương
 
Viên lăng trầm lự soi gương
Nguyệt hồ im bóng tâm trường cô miên
Sầu em nón lá che nghiêng
Bài thơ phổ khúc độc huyền Nam Ai
 
Tóc xanh buông xõa bờ vai
Nửa chơi vơi nắng, nửa bồi hồi mưa
Phấn hương cỏ mật bông đùa
Áo em phượng tím thêu thùa hạ hoa
 
Trường Tiền rả rích mưa sa
Hạt bay quấn quít hạt xa ngại ngần
Trong đôi mắt Huế bần thần
Rưng rưng uất lệ Huyền Trân tủi hờn
 
Mân mê từng sợi nắng hồng
Gió Kim Long thổi phiêu bồng tóc mây
Ngỡ ngàng, xao xuyến, ngất ngây
Nắng nghiêng cánh phượng xòe bay tóc nàng...
 
Vương Ngọc Long