Thương về Ðà Nẵng
 
 
Ðứng bên ni Thái Bình Dương
Ai về Ðà Nẵng chung đuờng với tôi
Xa quê thương nhớ bồi hồi
Nhìn về phương ấy đứng ngồi không an
Sơn Trà nghe tiếng thở than
Tiên Sa thông réo, gió ngàn vi vu
Mỹ Khê vang bóng một thời
Ngũ Hành Sơn vẫn còn mời khách xa
Kim Sơn sừng sững kiêu sa
Mộc Sơn vẫn gọi mời ta trở về
Thuỷ Sơn hùng vĩ cao nghêu
Hỏa Sơn hai ngọn đứng đều song sinh
Thổ Sơn trông thật là xinh
Bao nhiêu hang dộng, là tình bấy nhiêu
Nơi tôi cùng với nguời yêu
Ðã từng đến viếng những chiều năm xưa
Thiên Long, Vân Nguyệt nhớ hoài
Hoa Nghiêm thạch dộng, Lăng Hư tuyệt vời
Huyền Không Ðộng đón bao nguời
Tàng Chơn tôi đã khắc lời trăm năm
Tam Thai, Linh Ứng, Từ Tâm
Là Tam Bảo tự tiếng tăm lẫy lừng
Ai xa Ðà Nẵng không thương?
Ngàn năm tôi vẫn còn vương vấn tình.
 
Tân Văn
7-2002