Tạc Mắt Tình Nhân
 
Tạc mắt tình nhân lên nhánh cây
Đi, về theo mộng những chân ngày
Mắt sẽ vuốt ve từng lá nhe.
Để hồn êm gió thoảng hây hây
 
Khi nắng hoàng hôn ngã lên tay
Mắt vừa hôn ấm cả trời này
Từng cánh rừng hoang vừa chết lịm
Cơn say cành lá khẽ lung lay
 
Khi nguyệt dụi mềm giữa sương bay
Mắt tình nhân khép chặc hình hài
Có tiếng ru vàng mơn hơi thơ?
Du khúc hồ cầm ngẩn ngơ vây
 
Tạc mắt tình nhân một sáng mai
Tinh thủy mù êm những giòng ngày
Cây lá dìu chân bằng gió khẽ
Mộng, thực ôm đầy cả đôi vai
 
Hàn Trân