Mai em về
 
Mai em về, quê hương mình còn đó
Hái dùm anh một nhánh cỏ bên đường
Để lên môi nhắm thử một tình thương
Có còn vị mặn mà như ngày cũ
 
Mai em về, ra thăm bờ sông lũ
Vốc dùm anh một nắm đất quê hương
Gửi qua anh, phiêu bạt ở viễ n phương
Cho dịu bớt một tấm lòng khắc khoải
 
Mai em về, chiều mưa nào mưa mãi
Đi trong mưa gội hạt bụi phong trần
Mùa hạ hồng hòa lẩn đất người thân
Mưa về biển để hài hòa biển sóng
 
Mai em về, dù trời mưa hay nắng
Mùi rạ thơm trong câu hát trên đê
Nhìn đàn trâu theo lũ mục đồng về
Đây có phải là tiềm năng cuộc sống ?
 
Mai em về, dù cho lòng lạnh cóng
Nhưng còn đây một nắm đất quê hương
Gửi đến anh, mang theo khắp nẻo đường
Để sưởi ấm lòng anh nơi đất khách
 
hoađ
27.11.2002 - 23:15
 
 
 
NHẮN . . .
 
Mai chị về , trở lại quê hương đó
Hái dùm tôi một nhánh cỏ bên đường
Vốc dùm tôi một nắm đất quê hương
Đùa dùm tôi nước đại dương sóng vỗ
 
Mai chị về chiều mưa qua con phố
Trú hàng hiên nhìn nước vỡ chảy xuôi
Nhặt hộ tôi chiếc lá chết cuối đời
Cho tôi nhớ trận ngâu rơi thu đó
 
Mai chị về gót chân hồng bụi đ
Đường Biên Hoà xa lộ chốn nghĩa trang
Nhặt hộ tôi một nắm đất bên đàng
Lẫn trong đấy máu xương bạn tôi đó
 
Mai chị về biển Vũng Tàu sóng vỗ
Đùa hai tay vúc nước, bọt vỡ oà
Mạch thủy triều hồn lính biển chưa xa
Còn phảng phất dung hoà cùng biển mặn
 
Mai chị về dẫu trời mưa hay nắng
Cây xôn xao hay lá quặn vào thu
Trời ve chai hay mây xám sương mù
Chị gói hộ cho dù quà cay đắng
 
Đồng Văn