HẸN CÙNG O, VỀ HUẾ...
 
1.
Hẹn cùng O đi lễ cuối năm
tháng chạp trổ bông mưa trên tóc.
Đường trần thế trải dài trước mặt
chờ giêng hai tình mọc để lên rằm.
 
Bữa gặp O trời bấc đã căm căm
nhắc nhở chúng mình nhớ Huế.
Tháng giá người dưng sầu thâm như đáy bể
khiến xui ta xích lại phút ân cần.
 
(O kể chuyện ấu thơ bên bờ An Cựu
thuở tắm truồng trai gái đua bơi.
Chiều đi học về, qua trường Thiên Hựu
mấy đứa con trai đứng nghễ. Dị òm!
 
Sáng chúa nhật O mê đi lễ
O mô ngờ thằng-ngoại bước theo sau.
Qua ngõ quẹo, O rẽ vô dòng Cứu Thế
thằng-ngoại chết trân chẳng nhớ lối quay về.
 
Chúa Giáng Sinh chịu khổ đã trăm bề
O thương cảm nguyện hiến đời phụng Chúa.
Căn nhà cũ có còn O mô nữa
bởi giấc mộng đầu O trót gởi Thiên An!...)
 
2.
Anh đã từng quẩn quanh tháng ngày Thành Nội
sớm cà phê Tôn chiều cuốc bộ Kim Long.
Qua mỗi nẻo đường bóng O đà hụt lối
biết níu ai chừ, đành níu cái long đong!
 
Đời quăng anh từ một nhánh sông
bất chợt anh mơ mình hóa cá.
Người bủa được chẳng phải ai xa lạ
mà cái O năm nớ phải lòng!
3.
Chừ xứ người dưng ngày Xuân chẳng đọng
chút sắc màu năm cũ cho khuây.
Gặp lại O giữa một góc trời tây
hồn đã chín mấy mùa thương tưởng Huế!
 
O già dặn bước qua đời dâu bể
anh bầm mình như kẻ thấm phong sương.
Chừ đầu năm hẹn cùng O đi lễ
ngôi giáo đường xứ lạ bỗng rưng rưng!
 
Bên bệ Chúa O phục tùng Thánh ý
cầu nguyện ngày nắng Huế bớt hanh hao.
Anh sẽ dắt O về thăm thôn Vỹ
núp bóng hàng cau hồn ngát mộng xanh trầu!...
 
ĐỨC PHỔ
Atlanta, 25-12-2002.